Cũng như tất cả các bạn trẻ tại việt Nam, tôi bị ảnh hưởng sâu sắc từ văn hóa gia đình và trường học.
Hầu như ở Việt Nam, các bậc cha mẹ hy sinh và cho con cái quá nhiều, luôn mong con cái bằng bạn bằng bè, được học hành và vào đại học. Cha mẹ chúng ta luôn mong con cái sau này không phải khổ cực như thế hệ đi trước, mong cho con em sau này ra trường có việc làm ổn định, vào làm việc những công ty lớn, công ty nhà nước hay ngân hàng… Mong ước này hoàn toàn đúng.
Và Khi học Đại Học, tôi mới biết học Đại học cũng không thú vị như tôi và lũ bạn hồi cấp 3 thường nghĩ. Những môn đại cương chán ngắt, những môn chuyên ngành mới mớ kiến thức sao mông lung quá. Không biết các bạn nghĩ như nào nhưng tôi không biết học những kiến thức đó để làm gì và sẽ áp dụng trong công việc như nào. … Nhưng vẫn lo mà học để có tấm bằng vì thầy cô luôn nói với chúng tôi rằng: Các anh chị lo mà học đi, xách cái bằng trung bình đi xin việc ai mà nhận, hay học như này sao mà đậu tốt nghiệp, phải được bằng giỏi mới dễ dàng xin việc tốt… Thầy cô dạy ta cũng không sai.
Rõ ràng cha mẹ lo cho chúng ta quá nhiều, thầy cô cũng lo lắng cho chúng ta quá nhiều. Nhưng với cách suy nghĩ học để đi làm thuê, học để có công việc ổn định, học để có thu nhập ổn định. Hay như Tiến Sĩ A Lan nói “THU NHẬP ỔN ĐỊNH hay NGHÈO ỔN ĐỊNH” phải chăng chưa phù hợp với xu thế của thế giới và cá tính của từng người.
Với trải nghiệm của tôi.
Cũng đi làm hơn 5 năm, và thu nhập của tôi cũng như những người bạn cùng thời cũng loanh quanh ở mức 10 triệu/ tháng. Mà đặc biệt những kiến thức học ở trường không áp dụng được gì cho công viêc. ( Tôi cũng theo xu thế là học ngành Quản Trị Kinh Doanh) và tốt nghiệp xong tôi làm nhân viên bán hàng.
( Tôi xin lỗi một vài bạn đi làm có mức lương khủng nhé, tôi chỉ nói mức trung bình)
Với mức thu nhập này, với một người dân ở tỉnh vào TP Hồ Chí Minh thì chỉ đủ trang trải và nếu khéo chi tiêu thì sẽ dư được chút đỉnh. Như vậy liệu có là một cuộc sống tốt.
“ Nếu bạn không biết thiết lập kế hoạch cho mình
Bạn sẽ làm theo kế hoạch của người khác”
Năm tôi 28 tuổi, tôi quyết định xây ước mơ của chính mình.
Hiện tại công ty của tôi đã qua giai đoạn khó khăn và bắt đầu có lợi nhuận. Cả một thời gian dài luôn cố gắng, học hỏi, làm việc và trải nghiệm thực tế. Tôi tin rằng ai cũng có thể thành công trên con đường riêng của mình. Miễn rằng bạn luôn mong muốn điều đó và bạn dám hành đồng để đạt ước mơ.